Thứ Ba, 17 tháng 11, 2015

Cơ duyên


Khi ta ngồi tập dưỡng sinh 
  Thân đâu ý đó, yên bình lắng sâu 
Khi thân ta nổi làm cầu 
  Tâm vô phân biệt khởi sâu tự lòng 
Khi năng lượng chảy thông dòng 
  Mang theo hơi ấm của lòng từ bi 
Khi đời còn khổ đau thì
  Thương người hết thảy như khi thương mình
Gặp người ốm yếu mong manh 
  Ta như một ngọn gió lành thổi qua 
Tình yêu ban rải chan hoà 
  Khi lòng độ lượng vị tha vô bờ 
Yêu Trường Sinh học là cơ 
  Nhất tâm phụng sự bao giờ cũng duyên.

Môn sinh ĐOÀN XUÂN HỒNG (CLB Trường Sinh học Dưỡng sinh Kon Tum)

Không có nhận xét nào: