Thứ Sáu, 29 tháng 12, 2017

Mười thương


      Một thương ăn ở hiền lành
Hai thương chẳng hám giựt giành tham sân
      Ba thương quyết chí rèn thân
Bốn thương hòa hảo cận lân gia đình
      Năm thương ân nghĩa trọn tình
Sáu thương gìn giữ tâm mình trắng trong

Thứ Hai, 25 tháng 12, 2017

Tình trao


Bạn có thiền thu năng lượng không?
Tâm trong tỏa sáng mãi tươi hồng
Hiền hòa, nhân hậu... trao tình thắm
Hỷ xả, từ bi... gởi nghĩa nồng.
Trợ giúp anh đau lòng mãn nguyện
Cưu mang em bệnh dạ luôn mong
Trường Sinh – môn học gieo mầm sống
Sưởi ấm cho đời khỏi lạnh đông.

Thứ Năm, 21 tháng 12, 2017

Xướng họa: CHẲNG NGẠI


Bài xướng:
Chẳng ngại

Đến với Trường Sinh chẳng ngại xa
Học viên, Giảng huấn cũng như là...
Chị em, muội tỷ,... tình chung dạ
Cô chú, đệ huynh,... nghĩa một nhà.
Thắm nghĩa bảo nhau cùng tập khá
Nặng tình khuyên nhủ giữ luân xa
Nhớ ơn Sư Tổ mình chăm nhá!
Tâm tịnh, thân an, ngộ... tuổi già.

Chủ Nhật, 17 tháng 12, 2017

Tập thiền


      Ngồi yên, thở nhẹ, thậm thâm
Giữ thân bất động, tĩnh tâm hoàn toàn
      Đường đời xuống bể, lên ngàn
Khổ đau, hạnh phúc ngập tràn... tạm quên!
      Giữ cho Nhâm – Đốc nối liền
Khóa chân chọn thế “hoa sen” hiền hòa

Thứ Tư, 13 tháng 12, 2017

Nhờ thiền dưỡng sinh


      Sinh ra phận gái, nhà nghèo
Cuộc đời vất vả gieo neo muôn phần
      Một mình cực nhọc gian truân
Nuôi con khôn lớn, đỡ đần về sau
      Nào ngờ bệnh tật ốm đau
Ung thư đoạn cuối còn đâu cuộc đời!

Chủ Nhật, 10 tháng 12, 2017

Xướng họa: KHỎE MÃI


Bài xướng:
Mãi chưa già

Dưỡng sinh rèn luyện mãi chưa già 
Thân thể điều hòa khỏe mạnh ra
Sức lực dồi dào vui đáo để
Nụ cười khoan khoái đẹp kiêu sa.
Kiên trì tập đúng thân bền vững
Nhẫn nại thành công dáng mượt mà.
Thoải mái tinh thần tâm sáng suốt
An khang hạnh phúc đến toàn gia.

Thứ Ba, 5 tháng 12, 2017

An lạc


Ngoài tuổi sáu mươi thấy mệt rồi
Mỗi ngày thiền định mấy giờ thôi
Vẫn ham đọc sách, làm thơ lắm
Vui sống bình an giữa cuộc đời.

Thứ Sáu, 1 tháng 12, 2017

Tu tâm dưỡng tính


      Buồn phiền chi mãi xót xa
Bao dung tha thứ cho ta nhẹ lòng
      Nước sông hết đục lại trong
Có ai hoàn thiện mà không lỗi lầm
      Cuộc đời lên xuống thăng trầm 
Mỗi nhà mỗi cảnh, âm thầm duyên ta