Trước đây tôi bị chứng bệnh giãn tĩnh mạch, viêm
xoang, đau bao tử, thoái hóa đốt sống cổ, đau lưng, đau cổ tay,… Công việc quản
lý khách sạn của tôi đôi khi cũng gặp trở ngại vì bệnh tật hoành hành, tuy
không nặng đến mức phải nghỉ việc nhưng đôi khi gặp không ít phiền toái. Cổ tay bên
phải nhiều khi đau không mở được khóa cửa hay khóa xe máy. Khi ấy tôi cũng định
đi mổ nội soi cái bệnh viêm xoang, nhưng bác sỹ báo giá phải tốn trên 10 triệu
đồng và điều quan trọng là sau khi mổ xong một thời gian sau vẫn có nguy cơ
bệnh tái phát nên tôi chần chừ. Cách đây mấy năm tôi có nghe chị bạn giới thiệu
và động viên tôi đi học, nhưng một phần vì bệnh cũng chưa đến nỗi nằm một chỗ
nên tôi cũng chủ quan và một phần vì tôi còn bận nhiều việc chưa sắp xếp được
thời gian đi học.
Tháng 3 năm 2011 tôi đã sắp xếp được thời
gian và lên đường đi Phù Cát, Bình Định một tuần học môn Trường Sinh học. Lạ thay,
mới học được có 3 ngày tôi đã tự tay xách được xô nước mà trước đó không thể
nào xách nổi. Sau khi học được một tuần thì cổ tay tôi đã khỏi hoàn toàn và còn
bớt được cả bệnh đau lưng.
Về nhà tôi chịu khó tập luyện theo đúng
hướng dẫn, mỗi ngày tôi tập 3 lần, đôi khi bận quá tôi cũng ngồi được 2 lần.
Hơn 3 tuần sau thì tôi khỏi luôn bệnh viêm xoang cho tới nay và cũng không thấy
đau bao tử trở lại. Cần biết rằng, trước khi đi học tôi bị loét bao tử, thường
xuyên đau ê ẩm, xét nghiệm trong bao tử có vi khuẩn HP(+). Cũng cần nói thêm
rằng, những chứng bệnh này trong quá trình tập luyện cũng có lần tái phát nhưng
nhẹ thôi. Lưng và cổ tay có đau lại một lần sau đó khỏi cho đến nay. Sau 10
tháng tôi thấy đau bao tử trở lại khoảng 3 tuần rồi từ đó tới nay hết đau.
Riêng bệnh giãn tĩnh mạch chưa giảm được nhiều nhưng không còn phải uống thuốc
nữa.
Tháng 7 năm 2011 tôi bị té xe máy làm
gãy xương bả vai (củ lớn), gãy 2 xương sườn và trầy xước da nhẹ nhưng tôi không
hề uống thuốc (kể cả Đông y). Bác sỹ nói kết quả tiến triển tốt sau khi chụp
lại. Đến nay tôi đã bình phục hoàn toàn. Như vậy, một năm nay tôi đã đỡ được
khoảng trên 20 triệu đồng tiền thuốc và tiền khám bệnh. Nếu không đi học môn
này thì biết đâu số tiền tốn kém còn nhiều hơn.
Từ khi đi học và tập luyện tôi mới thật
sự hiểu ra rằng “Sức khỏe quý hơn vàng” nên tôi đã quyết tâm tập luyện. Bây giờ
tôi ngộ ra rằng việc sắp xếp thời gian hợp lý để tập luyện cũng không đến nỗi
khó khăn lắm nếu như mình thật sự coi trọng sức khỏe. Khi chưa tập thì tưởng
chừng như không có thời gian để tập nhưng thực tế ra ta chỉ cần bớt đi thời
gian ngủ nghỉ 3 – 4 tiếng đồng hồ mỗi ngày để tập luyện thì bệnh tật bị đẩi lùi
và sức khỏe cứ đảm bảo tốt như thường. Hiện nay tôi ăn ít hơn trước nhiều mà
người vẫn thấy mập. Tôi chưa dám khẳng định mình sẽ ăn chay trường nhưng bây
giờ tôi cũng đã tập ăn chay được nhiều ngày liền, có tuần ăn chay 100%, chỉ trừ
những khi tiếp khách chẳng đặng đừng thì đành phải ăn mặn, nhưng cũng hạn chế.
Lúc này tôi cảm thấy tiền bạc cũng không
đến mức độ quan trọng như trước đây tôi vẫn lầm tưởng. Danh vọng tôi cũng không
ham muốn nữa, những vấn đề gì đem đến sự sỹ diện hay đề cao mình thì mình thấy
cũng không cần nữa. Đặc biệt là sau khi học môn này một thời gian tôi nhận thấy
tính tình nhẹ nhàng hơn, kiên nhẫn hơn và có vẻ từ bi hơn.
Thường xuyên tập luyện môn Trường Sinh
học này ngoài việc tự trị bệnh cho mình và giúp phụ bệnh cho người khác còn có
tác dụng rèn nhân cách, giáo dục đạo đức làm người,… giống như giáo lý Đức Phật
dạy. Nếu ai thực hành tốt môn này thì cũng coi như mình đang tu tại gia vậy.
Tôi thấy rất mừng khi đã được tiếp cận môn học này, mặc dù cũng đã trễ, nhưng
dù có trễ còn hơn không được tiếp cận. Tôi rất mong môn học này được lưu truyền
rộng rãi và sớm được chứng minh cơ sở khoa học để có nhiều người hơn nữa tiếp
cận được. Nhiều người tập luyện mà khỏi bệnh sẽ góp phần giảm áp lực quá tải
cho các bệnh viện và tiết kiệm được nhiều tiền bạc cho người dân.
Môn sinh ĐÀO THANH TÂM (53 tuổi)
Giám đốc Khách sạn Điện Lực. E-mail: d.tam@yahoo.com
1 nhận xét:
TRƯỜNG SINH HỌC RẤT THÚ VỊ VÀ BỔ ÍCH
Là một người đã nghỉ hưu, tuổi cao và đau bệnh liên miên tôi cảm thấy thật chán ngán. Từ tháng 5 năm 2009 đi học Trường Sinh học ở Bình Định về là tôi tập thường xuyên, mỗi ngày 2 lần. Kết quả là bệnh dạ dày và đại tràng đã lành được rồi. Trước đây hai bàn chân luôn tê buốt, bây giờ cũng lành rồi. Hai bên đầu gối tê mỏi thì cũng bớt kha khá chừng 60%, riêng bệnh viêm võng mạc ở mắt thì cầm chừng và chưa thấy rõ. Chắc là tuổi già cũng lâu khỏi, phải cố gắng tập luyện thêm một thời gian nữa.
Bản thân tôi nhận thấy từ sau khi học ở Bình Định về thấy rất thú vị và bổ ích. Tập luyện môn Trường Sinh học vừa chữa được bệnh, có thêm sức khỏe lại giúp tu luyện tính tình nhẫn nhịn, chan hòa, vui vẻ. Năm nay tôi đã 80 tuổi mà sức khỏe vẫn thấy bình thường.
Môn sinh PHẠM TRÍ TUỆ (Hưu trí).
Thôn Phú Ngọc, xã Đức Hóa, huyện Tuyên Hóa, tỉnh Quảng Bình.
Đăng nhận xét