Ai đang
đứng
bên bờ danh lợi
Quay lại đi
trời đã chiều rồi!
Lợi danh
Danh lợi
Tranh giành mãi,
Thương,
ghét,
vui,
buồn,
lửa hận thiêu.
Tình - Danh lợi
vốn không có thật
Sao mải mê
trong chốn tình, tiền.
Hãy buông bỏ
quay về đi kẻo trễ
Thiền “Trường Sinh”
đợi đã lâu rồi.
Hãy nhanh lên,
cố vượt sông mê
Dẫu sóng to gió lớn
chẳng hề
Tâm bình yên
ngại chi gió lớn.
“Trường Sinh học”
vốn không có cửa
Hãy vào trong
hưởng lực tình thương.
Ngơi nghỉ rồi bước tiếp
chặng đường
Không xa lắm
cũng không gần lắm
Tại tâm ta,
thanh tịnh là “Bờ”.
Quay lại đi
trời đã chiều rồi!
Lợi danh
Danh lợi
Tranh giành mãi,
Thương,
ghét,
vui,
buồn,
lửa hận thiêu.
Tình - Danh lợi
vốn không có thật
Sao mải mê
trong chốn tình, tiền.
Hãy buông bỏ
quay về đi kẻo trễ
Thiền “Trường Sinh”
đợi đã lâu rồi.
Hãy nhanh lên,
cố vượt sông mê
Dẫu sóng to gió lớn
chẳng hề
Tâm bình yên
ngại chi gió lớn.
“Trường Sinh học”
vốn không có cửa
Hãy vào trong
hưởng lực tình thương.
Ngơi nghỉ rồi bước tiếp
chặng đường
Không xa lắm
cũng không gần lắm
Tại tâm ta,
thanh tịnh là “Bờ”.
HỒ THỊ THU (Hội Vân, Cát Hiệp, Phù Cát, Bình Định.
ĐT: 0914028271.
E-mail: cothuphucat@gmail.com)
1 nhận xét:
Lao xao một đời rồi trầm luân trong khổ cảnh, ta có thể chịu được sao? Khi đến với cuộc đời này ta chẳng mang gì theo, khi ra đi khỏi cuộc đời này ta cũng chẳng mang theo cái gì trừ một nghiệp thức tội lỗi. Đạo lý này ai ai cũng biết nhưng không làm sao tu tập nổi bởi sức hút của hồng trần quá mạnh được trợ duyên bởi tham vọng và lòng ham muốn sự nghiệp thế gian gọi chung là nghiệp chướng u mê. Than ôi! Chỉ có cái khổ đau trần thế vô cùng nghiệt ngã mới đánh thức ta nổi, còn kỳ dư sống trong nhung lụa xa hoa một đời chỉ là trầm mê thôi. Danh, sắc, lợi, thực, thùy quả là cái bẫy của Ma vương trói buộc con người trong sanh tử. Mê trong cái ảo mộng của cuộc đời để chuốc lấy bao nhiêu điều bi thiết của sanh ly tử biệt. Có người chết tức tưởi trong cô lạnh nơi rừng hoang núi thẳm, có kẻ thất lạc người thân đến khi nhận được nhau đầu đã bạc hai thứ tóc. Lòng ta đã từng quặn lại đau đớn khi chứng kiến biết bao nhiêu tình cảnh đau thương trong cuộc sống. Đoạn trường ai có qua cầu mới hay.
Đăng nhận xét