Thứ Năm, 17 tháng 7, 2014

Cái khó nhất


Khó nhất ngồi thiền chẳng tập trung
Trong đầu sao lắm chuyện lung tung
Nghĩ lên thành phố, ra Hà Nội,…
Nhớ cháu thương con tận Cửa Tùng.

Có khi nhớ lại chuyện ngày xưa
Đuổi bướm, bắt chuồn, đợi… tắm mưa
Sáng mẹ rầy la ngồi khóc mãi
Cha về nũng nịu,… nhịn cơm trưa.

Có hôm nghĩ ngợi chuyện hư vô
Các cụ tổ tiên dưới đáy mồ
Chẳng thấy ông bà về hộ độ
Học hành thi cử điểm zê-rô.

Da dẻ hồng hào tươi sắc hoa
Ngồi thiền thanh tịnh, chớ điêu toa
Tâm “không” tịch tĩnh là ngồi đạt
Thân khỏe bình an, chẳng nói ngoa.

Ngày 01 tháng 7 năm 2013
Môn sinh NGUYỄN HỒNG KHANH (Phường Phước Trung, TP Bà Rịa)

Không có nhận xét nào: