Chợt bắt
gặp những sợi tóc mây
Trên mái
tóc ngày nao bồng trong gió!
Chợt nắm
bàn tay em gầy guộc nhỏ
Mới hay
gân guốc đã in hằn!
Ôi, thời
gian, thời gian có đợi chăng?
Chớp mắt
ấy, ba mươi năm tất bật
Vất vả, lo
toan, biết bao chật vật
Em nằm
trên giường bệnh mệt nhoài
Anh đau
xót theo từng hơi em thở
Thủ thỉ
vào tai lời nhắc nhở:
Thở sâu,
thở nhẹ, như gió mây!
Đến bây
giờ em mới hiểu, mới hay
Lòng thanh
tịnh hơn trăm ngàn viên thuốc!
Mấy chục
năm sau ai biết được
Mình gặp
nhau trong mối tơ duyên:
Ngàn năm
trong một chữ “Thiền”!
LÝ HỮU DI
(Rạch Giá, Kiên Giang)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét