Nửa đời lặn lội bôn ba
Lên voi xuống ngựa,
chạy xa chạy gần,...
Giờ đây mỏi mệt đôi chân
Ngộ ra danh lợi
phù vân vô thường!
Bao năm dầm giãi gió sương
Học ăn học nói
tìm đường vươn lên
Nhưng rồi nào được vững bền
Quay nhìn lại bước chân đi
Hư hư ảo ảo chẳng
chi trường tồn
Thân này rồi cũng vùi chôn
Chỉ còn lại chút
trí khôn muộn màng
Quay về nương cửa Đạo Vàng
Xả buông mọi thứ
chuyển sang... nhân từ
Tâm thành tịnh tọa Chân như
Hành thiền tích
đức, từ từ phước sanh
Cầu mong đời mãi yên lành
An nhiên tự tại
đạt thành ước mơ!
HOÀNG TRỌNG HẢI
1 nhận xét:
Cảm ơn nhiều
Đăng nhận xét