Năm xưa mình bệnh, yếu mềm
Nghe lời bạn, học
môn thiền dưỡng sinh
Luyện rèn cùng các môn sinh
Mới đầu mỏi lắm,
bực mình, nản ghê
Sau này mỗi buổi chiều về
Hôm nào cũng tập
say mê, tiến dần
Ngồi đều, tập đúng,... dẻo chân
Hồi xưa chóng mặt đinh đầu
Đêm không ngủ được,...
còn đâu ngọt ngào
Còn đâu thư thái, thanh tao,
Còn đâu thơ phú
lẫn vào hồn ta.
Ngồi thiền tập thế kiết già
Nghe thầy hướng
dẫn Tâm là phải yên
Trong lòng bớt những ưu phiền
Trái
tim trong sáng – An nhiên, hài hòa
Ơn
thầy khai mở luân xa
Nạp
thu năng lượng, thân ta khỏe dần
Bệnh
tình lui, khỏe tấm thân
Đau
đầu, nhức mỏi,... lâu dần biến đi
Chân
tay thời hết tê bì
Đặt
lưng xuống chiếu ngủ khì suốt đêm...
Tổ Sư là Đức Thánh hiền
Tặng cho nhân loại
môn Thiền dưỡng sinh
Hôm nay, trước buổi bình minh
Thiền xong...
bày tỏ tâm tình... Bạn ơi!
Tự ta yêu lấy cuộc đời
Yên vui, mạnh khỏe,
sống đời an nhiên.
Môn sinh TRẦN TRỌNG (Hà Nội)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét