Có
vị thiền sư nọ
Đi
xuống núi hóa duyên
Dẫn
theo một chú tiểu
Đi
suốt mấy ngày liền.
Cho
đến một ngày nọ
Trời
bỗng nổi phong ba
Hai
thầy trò vào trú
Chú
tiểu chợt phát hiện
Dưới
bức tượng Quan Công
Một
cái túi rất lớn
Chứa
đầy tiền bên trong.
Chú
ta hỏi sư phụ
Tiền
này thật là nhiều
Thầy
trò mình hoàn tục
Suốt
đời chỉ việc tiêu.
Vị
thiền sư giảng giải
Đó
không phải túi tiền
Mà
là túi thuốc độc
Con
chờ xem biết liền.
Sau
đó kéo chú tiểu
Núp
ra sau miếu hoang
Chú
tiểu lòng hậm hực
Như
vừa bị mắng oan.
Một
lát sau trong miếu
Xuất
hiện thêm ba người
Ba
anh em kết nghĩa
Thề
sinh tử suốt đời.
Ba
người chẳng mấy chốc
Phát
hiện ra túi tiền
Họ
mừng rỡ reo lớn
Chúng
mình giờ lên tiên.
Một
người lớn tuổi nhất
Nói
với người nhỏ hơn
Chú
đi mua đồ nhậu
Về
mình liên hoan luôn.
Người
kia ngay lập tức
Cầm
tiền chạy đi ngay
Chẳng
bao lâu quay lại
Rượu
thịt cầm trên tay.
Nào
ngờ vừa đến cửa
Liền
bị hai người anh
Dùng
gậy tre đánh chết
Bỏ
xác giữa rừng xanh.
Nguyên
nhân cũng dễ hiểu
Tiền
chia hai chắc là
Phải
nhiều hơn một chút
So
với tiền chia ba.
Trong
khi quay về miếu
Một
người lùi phía sau
Rồi
bất ngờ dùng gậy
Đánh
người trước vỡ đầu.
Tiền
tuy là nhiều lắm
Nhưng
nếu phải chia hai
Sao
có thể bằng được
Chỉ
một mình tiêu xài.
Anh
ta hài lòng lắm
Mang
rượu thịt ra ăn
Vừa
nuốt trôi khỏi cổ
Lập
tức chết nhăn răng.
Thì
ra người mua rượu
Cũng
đã nổi ác tâm
Đã
hòa thêm thuốc độc
Trong
rượu và thức ăn.
Chú
tiểu núp sau miếu
Thấy
hết việc vừa qua
Liền
hiểu ý sư phụ
Hai
thầy trò đi ra.
Kể
từ sau ngày ấy
Chú
tiểu quyết tu hành
Không
mơ màng thế sự
Hay
tiền tài công danh.
LÃNH
NHƯ SƠN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét