Duyên
chưa tới khi còn trong u tối
Chẳng
biết gì, chưa biết tới Luân xa
Cứ
có bệnh là vác nhau vào viện
Hết
mổ phanh lại cấp cứu ngoài da.
Đau
thể xác rồi chất chồng công nợ
Thân
xác ve thì nhan sắc còn đâu
Mình
đã chán, chồng con càng thấm mệt
Trời
bừng sáng từ khi gặp Sư Tổ
Khai
mở Luân xa, lui bệnh từng ngày
Không
dùng thuốc, không còn vào bệnh viện
Cắt
cơn đau, gương mặt sáng Xuân nay.
Mọi
người ơi! Biết bao điều không tưởng
Không
thuốc thang, “Trường Sinh học” diệu kỳ
Đây
mái ấm vạn tiếng cười tràn ngập
Bệnh
tiêu tan, hạnh phúc đã trở về.
Duyên
kỳ ngộ là duyên “Trường Sinh học”
Cám
ơn đời, ta được bén duyên Người
Ơn
Đức Tổ ngày đêm hằng tu tập
Mang
tâm lành, ta dâng hiến cho đời.
Môn sinh PHẠM THỊ HẠT (CLB Trường Sinh học Thanh
Xuân, Hà Nội)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét