Kính tặng ông bà Phạm Quốc.
Ông Phạm Quốc. |
Tinh mơ thức dậy ngồi thiền
Cả nhà cùng tập chẳng phiền chi ai
Luyện cho sức khỏe dẻo dai
Bẩy mươi ta vẫn lai rai việc nhà
Nấu cơm, xách nước, nuôi gà
Rảnh rang còn xới cỏ trà, hái dâu,...
Theo thiền có mất gì đâu
Có chăng là bớt... lo âu buồn phiền
Trước đây chưa đến với thiền
Hồi bà nhức miệng lở môi
Cơm ăn không nổi làm tôi thêm... rầu
Hết thuốc tây lại thuốc tầu
Ngược xuôi tốn kém mặc dầu nhà neo
Bao nhiêu của cải hết veo
Bệnh tình không bớt lại đèo nợ thêm
Nhờ thiền mọi chuyện đã êm
Tâm an thân khỏe chẳng quên ơn thầy...
Tôi bàn bà nó việc này
Mình còn khoảnh đất ở ngay sườn đồi
Hiến Câu lạc bộ cho rồi
Để môn sinh có chỗ ngồi... luyện tu
Ông lo vậy thật chỉn chu
Tôi đâu có phải là... “ngu nhất làng”
Lòng nhân quý tựa ngàn vàng
Vâng lời Sư Tổ lại càng quý hơn
Nhà mình trọn kiếp mang ơn
Trường Sinh học giúp vượt cơn hiểm nghèo
Nên tôi đâu dám... “ì xèo”
Giơ hai tay quyết làm theo ông mà
Ông cười: Rõ thật cái bà...
Bụng thời bấm bụng... thế là Ô-kê...!!!
Đại Lào, ngày 18 tháng 10 năm 2016
Môn sinh TRẦN
TRUNG THÀNH (CLB Dưỡng sinh Cộng đồng Bảo Lộc, Lâm Đồng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét