Bài xướng:
Ơn cô Giảng huấn
Cô là Giảng huấn Trường Sinh
Hai
mươi năm ấy trọn tình lo xa
Vượt sông, qua suối, sang phà,...
Đi
ngàn cây số kết đà cầu duyên
Cùng đệ huynh đến mọi miền
Xa
xôi,... mà chẳng ưu phiền,... vững tâm
Ngày qua tháng lại âm thầm
Đẩy lui tật bệnh, cứu người
Bàn
tay năng lượng, “duyên” trời vương mang
Niềm vui đem đến buôn làng
Không
cầu danh lợi, chỉ màng... từ bi
Tấm lòng người có lương tri
Ơn
cô Giảng huấn, thầm ghi... tên vàng
Con đường rộng mở thênh thang
Trường
Sinh – Sư Tổ truyền ban cho đời.
Môn sinh HỒ TIẾN TRIỂN (Tánh Linh, Bình Thuận)
Bài họa:
Nặng
lòng
Nặng
lòng hai chữ “nhân sinh”
Yêu thương hết thảy, nghĩa tình gần xa
Đường
sông, đường bộ, cầu phà,...
Chân cô Giảng huấn cũng đà bén duyên
Bà
con mong đợi khắp miền
Có cô, xóa sạch lụy phiền trong tâm
Cỏ
cây hoa lá thì thầm
Ơn cô Giảng huấn dốc tâm vì đời
Luyện
rèn thức tỉnh bao người
Đi theo Sư Tổ, ý Trời riêng mang
Rừng
xanh, bản vắng, thôn làng,...
Ban vui cứu khổ, nguyện màng chữ “Bi”
Một
lòng hướng đến toàn tri
Lời răn Sư Tổ khắc ghi đá vàng
Trường
Sinh sẵn một cái... thang
Vững tâm cô bước – Tổ ban giúp đời.
Môn sinh NGUYỄN HOÀI THẢO (TP Bà Rịa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét