Vẫn trong sâu thẳm một đời
Thầy ơi! Tiếng gọi sáng ngời ngàn năm
Cho con hoa cỏ mùa xuân
Con đi trên những nhọc nhằn buồn vui!
Tóc thầy bạc trắng ngậm ngùi
Còn đôi mắt sáng dõi ngoài thinh không
Cả đời chẳng tính thiệt hơn
Trái tim nhân hậu vô thường
Lắng nghe cay đắng dặm trường đã qua
Bây giờ còn lại thầy ta
Giật mình ngơ ngẩn bên kia dốc đời
Mãi còn vang tiếng thầy ơi!
Đất trời nhân nghĩa đầy vơi kiếp người
Lặng nhìn đám lục bình trôi
Chạnh thương con nước, thoảng lời... ngày xưa!
NGUYỄN MINH QUANG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét