Mãi
mãi bên con tiếng của thầy vang vọng
Đã
xa rồi mà con ngỡ hôm qua
Bài
giảng thầy như chắp cánh ước mơ
Cho
con bay khỏi vùng trời cổ tích.
Có
những lúc lặng thầm, con ngắm:
Vầng
trán thầy đọng lại những nếp nhăn...
Tuổi
thơ con như những ánh trăng rằm
Đã
đi qua một thời và con đã lớn
Bài
học đầu đời con hiểu được thầy cô
Lời
giải đáp cho con không còn là ẩn số
Mà
cả tấm lòng thầy quảng đại bao la.
Ở
nơi xa theo hương bay của gió
Con
gởi lòng mình thương kính đến thầy yêu.
HÀN
HỒNG HÂN (Đà Lạt)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét