Thứ Sáu, 25 tháng 12, 2015

Biết ơn người trồng cây


Bệnh tình quái ác lạ lùng
  Bồn chồn gan ruột, rối tung tinh thần
Đầu như đội đá nghìn cân
  Lo âu hoảng loạn, tay chân rụng rời
Chắp tay khấn Phật, lạy Trời
  Sống vui, chết dễ, đứng ngồi thân êm
Đếm từng giây phút qua đêm
  So từng vết gạch qua thêm một ngày
Trải qua trăm đắng nghìn cay
  Kiếp xưa trái chủ, kiếp này oan gia
Đau không chảy máu, trầy da
  Mà sao khủng khiếp hơn là tan thây
Thương mình giở dại, giở ngây,...
  Mong không ai phải những ngày như tôi
Ốm đau mới thấy thương đời
  Tôi yêu hết thảy mọi người quanh tôi
Cảm ơn người ở xa xôi
  Từ trong Bình Định ra ngoài Kim Liên(*)
Bày tôi hít thở ngồi thiền
  Trường Sinh chẳng khác thuốc tiên cứu người
Ơn người mãi mãi không thôi
  Ăn quả xin biết quý người trồng cây.

Môn sinh TRẦN XUÂN ĐOÁI (Thị trấn Tân Kỳ, huyện Tân Kỳ, Nghệ An)
(*) CLB Dưỡng sinh Trường Sinh học Kim Liên, Nam Đàn, Nghệ An.

Không có nhận xét nào: