Chủ Nhật, 23 tháng 11, 2014

Xướng họa: Đâu phải trong mơ


            Bài xướng:
Đâu phải trong mơ

Bệnh đau mười bốn năm trời
  Bạc tiền tiêu hết, bệnh thời vẫn mang
Hết nhờ bác sỹ, thầy lang
  Chán chê bệnh viện chuyển sang trị… ngoài
Bệnh tình tái diễn dài dài
  Quanh năm suốt tháng đau hoài không thôi
Nghĩ thầm do số phận tôi
  Nên đành “bèo dạt mây trôi”… mặc đời
Đang khi tâm trạng rối bời
  Tưởng rằng đã phải nói lời biệt ly
May mà giữa lúc lâm nguy
  Hay tin còn có cách đi… tập Thiền
Bệnh lui – Thiền chẳng tốn tiền
  Lại quen bè bạn khắp miền gần xa
Ơn Sư Tổ Na-Ra-Đa
  Tấm lòng nhân ái, vị tha, rạng ngời
Tìm ra phương “thuốc” tuyệt vời
  Thu năng lượng của đất trời bao la
Nhờ Thiền khai mở Luân xa
  Cân bằng cơ thể, giúp ta tái hồi
Hôm nay bệnh đỡ nhiều rồi
  Tinh thần sảng khoái tôi ngồi làm thơ
Thật mà! Đâu phải trong mơ…

Môn sinh TRẦN TRUNG THÀNH (Bảo Lộc, Lâm Đồng)


            Bài họa 2:
Tình mẹ

Hoa mai nở rộ khắp trời
  Buồn trông kỷ niệm một thời miên man
Mẹ tôi lâm bệnh lao lan
  Thuốc thầy chẳng đặng đã sang cơi ngoài
Trải bao tháng rộng năm dài
  Lòng tôi thương mẹ nhớ hoài chẳng thôi
Một đời lận đận vì tôi
  Tấm thân góa bụa nổi trôi dòng đời
Nhớ thương ruột thắt gan bời
  Chiều thu tiễn biệt bao lời lâm ly
Biết là vướng bệnh hiểm nguy
  Tiếc rằng ngày ấy không đi… ngồi thiền
Vậy nên tốn của hao tiền
  Thầy lang, bệnh viện khắp miền gần xa
Giá theo Đức Na-Ra-Đa
  Con còn tình mẹ thiết tha sáng ngời…
Mẹ tôi – người mẹ tuyệt vời!
  Bây giờ nấm mộ bên trời tha la
Giờ đây mẹ ở quá xa
  Nhìn chiều thu rụng xót xa bồi hồi!
Dưỡng sinh theo bảy năm rồi
  Thân tâm an lạc con ngồi họa thơ
Cho con gặp mẹ trong mơ

Môn sinh THÙY TRI (Định Quán, Đồng Nai)


            Bài họa 1:
Thật lòng

Lòng vui nằm đếm sao trời
  Nhờ ơn Sư Tổ, một thời cưu mang
Trường Sinh đã được truyền lan
  Lòng tin, tâm lực,… sẻ san ra ngoài
Dẫu cho cuộc sống ngắn dài...
  Dưỡng sinh theo học khỏe hoài đấy thôi
Bằng chứng thực tế là tôi
  Sáu lăm tuổi đã nổi trôi một thời
Yếu đau bệnh hoạn tơi bời
  Vợ con chuẩn bị có lời chia ly
Đâu ngờ những bệnh hiểm nguy
  Xa lìa thân thể, nhờ đi… ngồi thiền
Thế là chẳng sợ không tiền
  Để dành du lịch mọi miền gần xa
Vợ tôi cũng khỏe khoắn ra
  Điệu đi dáng đứng thướt tha ngời ngời
Nhờ Trường Sinh học tuyệt vời
  Sớm, trưa,… cả lúc tối trời lân la
Ngồi thiền để ý luân xa
  Tịnh tâm… sức khỏe chúng ta phục hồi
Một giờ mỗi cữ xong rồi
  Ông bà nháy mắt cùng ngồi mần… thơ
Thật lòng chứ chẳng phải mơ

Môn sinh THÁI NGUYÊN (Định Quán, Đồng Nai)

Không có nhận xét nào: