Bài xướng:
Nhận để tiêu
Tôi đến thăm anh một buổi chiều
Khò khè, ngày ấy dáng liêu xiêu
Loeo khoeo con mắm… không kêu xạo
Lép xẹp buồng hơi… chẳng kể điêu.
Thật lạ, nhìn kia thân mập mạp
Mừng sao, thấy đó nét yêu kiều
Nhờ Trường Sinh học,… chàng tâm sự
Năng lượng trời cho nhận để tiêu!
TRẦN NHƯ TÙNG (TP Việt
Trì, Phú Thọ)
Bài họa 6:
San sẻ
Dưới hiên rọi bóng áng mây chiều
Em bước thẫn thờ dáng ngã xiêu
Ngán ngẩm cuộc đời sao lận đận
Ngậm ngùi thân phận lắm liêu điêu
Dưỡng sinh theo học lòng hưng
phấn
Năng lượng cho ai vóc diễm kiều
San sẻ niềm vui cùng xướng họa
Văn thơ tôi luyện nhớ Nguyên Tiêu.
THÁI NGUYÊN (Định Quán, Đồng Nai)
Bài họa 5:
Thiền là thuốc Tiên
Trường thiền em đến dưới mưa
chiều
Lê bước bên đường bóng dáng xiêu
Lối nhỏ thẫn thờ chân lảo đảo
Đường trơn ngơ ngẩn cẳng liêu điêu
Nhờ rèn tịnh tọa em vui khỏe
Bởi tập dưỡng sinh chị diễm kiều
Ba bận mỗi ngày không lãng đãng
Bao nhiêu bệnh tật cũng tan tiêu.
THÙY TRI
(Định Quán, Đồng Nai)
Bài họa 4:
Chiều rạng
Dầm
sương não sáng, rạng hanh chiều
Nhớ
lại bao mùa lạnh gió xiêu
Bữa
trước dồn thân cơn bạo bệnh
Bây
giờ thỏa sức chí hồng điêu
Bên
tình nghĩa ấm trao đường luật
Giữa
cuộc đời vui lẩy truyện Kiều
Bạn
hỏi nhờ đâu thần diệu vậy?
Thưa
rằng xả trược bệnh trừ tiêu.
PHẠM DUY LƯƠNG (TX.
Hồng Lĩnh, Hà Tĩnh)
Bài họa 3:
Lạc lối
Bóng
ngả hoàng hôn nắng xế chiều
Hàng
cây gió nhẹ lá liêu xiêu
Buồn
cho tỷ muội hay kiêu ngạo
Chán
cả đệ huynh khoái nói điêu
Dưỡng
tánh tu thiền lòng dịu ngọt
Rèn
thân thanh tịnh dáng yêu kiều
Xin
ai chớ để tâm lầm lỗi
Bờ
giác nên về tránh triệt tiêu!
Môn
sinh TRƯƠNG MINH DIỆP (Long Khánh, Đồng Nai)
Bài họa 2:
Lấy chi tiêu!
Dẫu đang hấp hối ở nơi chiều
Thanh thản yên lòng chẳng để xiêu
Tánh giữ không lay bên cảnh sắc
Tâm gìn chẳng động giữa phù điêu
Nghiêng thành – đắm đuối do Từ Hải
Lật quốc – chiêu an bởi Thúy Kiều
Phước báu muôn đời tùy nghiệp dẫn
Chẳng hề cột ý lấy chi tiêu!?
LÊ ĐĂNG MÀNH (Hải
Lăng, Quảng Trị)
Bài họa 1:
Bệnh tiêu
Ngoại bảy
mươi thu, tuổi xế chiều
Sức
bà đâu nữa bảo không xiêu
Nói năng
lẩm cẩm khôn pha dại
Tính cốt
bần thần thiệt trộn điêu
Tóc bạc
đâu còn thời má liễu
Sắc phai
đã hết buổi môi Kiều
May thay
vào kịp Trường Sinh học
Bệnh lão
bây giờ mới triệt tiêu.
TRẦN NGỘ (Bảo
Lộc, Lâm Đồng)
* Trân
trọng kính mời quý vị đồng môn và các thi hữu gần xa tiếp tục cùng họa bài thơ
này. Bài họa xong xin quý vị vui lòng gửi vào địa chỉ e-mail: truongsinhhocds@gmail.com – Chân
thành cám ơn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét